LÍNH SƯ 2 CÓ LỆNH LÀ ĐI, ĐÃ ĐI LÀ ĐÉN, ĐÃ ĐÁNH LÀ THẮNG

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

ĐẠI TƯỚNG CỦA LÒNG DÂN


Kính dâng hương hồn Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
 
Vẫn biết Người đi như thế rất thanh cao
Sau siêu thoát, Người đã thành Đức Phật!
Nhưng giây phút tiễn đưa mãi mãi là sự thật
Hoa rợn đường giá không phải hôm nay!

Già trẻ gái trai nước mắt nghẹn hàng cây
Chảy mãi về khu nhà số 30, Hoàng Diệu
Chuông chùa vọng một ngày Thu nặng trĩu
Hàng cây buồn lời biệt đẫm thương đau!

Từ Điện Biên đến Mũi Cà Mau
Nghe tin dữ lồng ngực cồn sóng dội!
Đại Tướng không phải là riêng của những anh Bộ Đội
Người đích thực là Đại Tướng Của Lòng Dân.

Khi sợi tóc treo vận nước nghìn cân
Như ngọn cỏ trước phong ba bão táp
Lòng quân vẫn ấm trong trường kỳ chống Pháp
Để làm nên chiến thắng Điện Biên chấn động địa cầu.

Hai mươi năm đánh Mỹ, tiếp đánh Tàu
Cả nhân loại gọi Người là núi cao chót vót.
Đại Tướng chỉ nhận mình là người lính Cụ Hồ chiến đấu vì tình yêu Tổ Quốc
Không muốn máu chảy đầu rơi, không muốn có bạo tàn.

Đại Tướng muốn những ngón tay cầm súng đâm lê là những ngón tay để nhân loại chơi đàn
Tiếng hát hòa bình phải vang lên chứ không phải là tiếng khóc.
Tổng kết chiến tranh là tổng kết máu xương Dân Tộc
Không vì những tượng đài. Vì hai tiếng Non Sông!

Những câu thơ hay nhất viết về Ông
Như lá cỏ giữa mênh mông thảm cỏ
Xanh đến mấy vẫn nghìn lần xanh nữa
Ngày nối ngày vô tận thơm tươi.

Người trải qua một thế kỷ bom rơi
Vẫn mát lành một nụ cười nhân hậu
Nước mắt Người đã lăn cho từng giọt máu
Mỗi lần nghe một người lính hy sinh.

Đại Đại Đoàn Quân thân thiết một gia đình
Chiến sĩ coi Người là người Cha, là Người Anh Cả
Ngọn núi lửa nhận về mình tuyết giá
Để mọi đoàn quân không một vết thương lòng.

Đại Tướng đã rèn luyện, sản sinh ra bao thế hệ Anh Hùng
Mở trang sử nghìn đời vẫn bình minh chói lọi
Người đơn giản như Nhân Dân vẫn gọi
Đại Tướng là Đại tướng Của Lòng Dân.

Người đã tạo nên bao ca khúc khải hoàn
Xẻ dọc Trường Sơn, Sài Gòn thẳng tiến
Xuyên Địa Đạo Củ Chi, mở đường Hồ Chí Minh trên biển
Pari chuyển rung, Lầu Năm Góc kinh hoàng.

Tóc người bạc phơ bởi mỗi giây phút chiến trường
Để bom đạn đỡ rung trên từng tấc đất
Người khao khát một Con Đường Hòa Bình ngắn nhất
Nhưng không chọn cách đi bằng bất cứ giá nào.

Có thể phải kéo pháo ra rồi lại kéo pháo vào
Có thể mồ hôi phải đổ nhiều thêm để làm công sự
Mỗi trận đánh bớt được một tờ báo tử
Còn vui hơn chất máu xương để đến đích trước một ngày

Người đã nâng sức mạnh đội quân xuất thân từ những dân cày
Từ chân đất áo nâu thành Đội Quân Bách Thắng!
Mỗi người lính biết nhân lên tinh thần Phù Đổng
Biết nhân lên sức mạnh của Sơn Tinh!

Nghìn năm tinh hoa trong nhịp đập tim mình
Từng hơi thở thấm sâu lời Bác dạy:
“ Các vua Hùng đã có công dựng nước. Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”
Hồn Bà Trưng, Bà Triệu từ mấy nghìn năm trước
Nhập sức mạnh về mỗi trận tiến công!

Người biết nhân tình yêu đất đai thành hùng khí Non Sông
Thành Hịch Tướng Sĩ văn, thành Bình Ngô Đại Cáo
Thành sức mạnh thần kỳ Tuyên Ngôn Độc Lập
Bác Hồ kính yêu đọc giữa Ba Đình!

Từ mã tấu, lưỡi lê, súng kíp Tân Trào
Thành trùng điệp những binh đoàn xe tăng thiết giáp
Thành súng ngắn súng dài đủ tầm cao tầm thấp
Thành tên lửa, máy bay làm chủ bầu trời.

Thành những Hạm đội tàu ngầm tàu nổi giữa biển khơi
Đối mặt với kẻ thù giữ yên biên cương hải đảo
Mỗi ngọn sóng một thành trì xương máu
Từ Trường Sơn cờ đỏ đến Trường Sa!

Gạt ra ngoài những ngôn từ son phấn tụng ca
Gạt ra ngoài những tung hô sóng dội
Dân tộc này triệu máu xương một khối
Không thể một người riêng rẽ tỏa hào quang.

Năm mươi tư dân tộc anh em đã dàn một hàng ngang
Cả Đất nước đã xếp thành hàng dọc
Đồng thanh hô vì Tự Do Độc Lập!
Ngực mỗi người đều sẵn sàng lấp lỗ châu mai.

Gần bảy mươi năm sát cánh kề vai
Trăm lớp nghìn vòng quây quần quanh Đại Tướng
Hàng trăm cánh rừng xác xơ sau bão
Sao một người tận hưởng hoa thơm?

Người đau đến chừng nào khi nhìn những nghĩa trang Đường Chín – Nam Lào, Bến Dược, Trường Sơn
Sóng trắng vỗ trùng trùng ngôi mộ
Người đau đến chừng nào khi nhớ về Thành Cổ
Chúng ta đã đi như thế đến Sài Gòn!

Chúng ta đã đi qua các nhà tù Côn Đảo, Phú Quốc, Côn Lôn
Ai tính hết sự hy sinh dưới máy chém kẻ thù hay trong chuồng cọp
Hàng triệu cuộc chia ly để có ngày sum họp
Cái giá của cha gặp lại con, vợ gặp lại chồng!

Khi gởi mệnh lệnh cho cuộc Tổng tiến công:
“ Thần tốc! Thần tốc! Thần tốc hơn nữa! Táo bạo! Táo bạo! Táo bạo hơn nữa!…”
Đại Tướng hiểu những căn nhà hai mươi năm nay chưa hề khép cửa
Những người mẹ nén nước mắt vào tim đợi giây phút con về.

Mở Lịch sử nghìn năm từng lối xóm ngõ quê
Cuộc chiến tranh nào cũng là nơi đầu tiên đưa tiễn!
Thắng trận không có nghĩa là viết chữ “Muôn Năm” treo thật nhiều tấm biển
Mà phải lắng nghe Hạnh Phúc thật sự reo trong từng trái tim người.

Chỉ có Nhân Dân mới mới xứng đáng để dựng Tượng Đài
Chỉ có Nhân Dân mới viết nên những thần kỳ binh pháp
Nên khi Thượng nghị sĩ Mỹ Ed-uốt Ken-nơ-đi hỏi Đại Tướng ở Việt Nam Tướng nào giỏi nhất?
Không ngần ngại, Người trả lời tức khắc:
- Nhân Dân.

Cắt nghĩa vì sao khi Người siêu thoát Vĩnh Hằng
Cả Đất Nước nghiêng về số nhà 30, Hoàng Diệu
Một lần nữa, thêm một lần ta hiểu
Người mãi mãi là Đại Tướng Của Lòng Dân.


 Tác giả : NGUYỄN MINH KHIÊM

Thứ Bảy, 5 tháng 10, 2013

HÀNG TRIỆU NGƯỜI TỰ CÀI LẤY BĂNG TANG...


 
 
Kính viếng Vị tướng tài Võ Nguyên Giáp

Ôi! Vẫn biết phút giây này sẽ đến
Mà làm sao tim vẫn nghẹn nên lời
Vị tướng tài bao triệu người quý mến
Trái tim Người ngừng đập... Việt Nam ơi!

Tin buồn đưa giữa chiều tối đất trời
Tin buồn đưa đến muôn nơi trái đất
Tin buồn đưa ngỡ chưa là sự thật
Vị tướng tài! Nay đã mất rồi sao?

Từng hàng tre ngỡ như cũng lao xao
Từng trái tim thấy nghẹn ngào thương tiếc
Bữa cơm tối từng nhà dừng ăn tiếp
Cháu ngây thơ ngơ ngác biết chuyện gì?

Vẫn hiểu rằng vòng tử biệt sinh ly
Chẳng ai thoát, chẳng có gì níu được
Đời nhân hậu mấy ai so sánh được
Thế kỷ đời điều mong ước nhân gian!

Khu rừng xưa nghe vọng tiếng suối ngàn
Tên anh Văn vẫn vọng vang bờ cõi
Quân lệnh đầu tiên rõ từng tiếng nói
Phai Khắt, Nà Ngần chói lọi sử xưa...

Đờ Cát gục đầu, hai cánh tay đưa
Từ dưới hầm lên vẫn chưa hiểu nổi
Là tướng phương Tây không ngờ phút cuối
Thành hàng binh cúi đầu dưới sao vàng

Cầu Hiền Lương chia cắt Bắc Nam
Cuộc chiến mới với vô vàn gian khó
Lời Bác Hồ trong tim ai khắc rõ
"Không có gì quý hơn độc lập, tự do!"

Pháo đài bay? Ta thiêu chúng ra tro!
Vua chiến trường? Ta đập bò ra hết!
Xẻ Trường Sơn! Bao đoàn quân mải miết...
Vị tướng tài thêm anh kiệt vô song.

Nhật lệnh tuyệt vời, dân tộc chờ mong
Thần tốc nữa lên! Vang trong quân ngũ!
Táo bạo nữa lên! Từng giây tranh thủ...
Giải phóng miền Nam! Một nửa cõi bờ...

Khúc khải hoàn rộn rã nhạc và thơ
Quốc kỳ tung bay ước mơ đã thoả
Vị tướng tài thấy nỗi niềm sao lạ
Trong ngày vui như thấy có Bác về...

Tóc bạc một đời binh nghiệp say mê
Tạm quên chiến trường quay về cuộc sống
Đảng giao việc gì không hề nao núng
Dù có tạm quên gươm súng, sa bàn...

Nụ cười vẫn hiền, tình vẫn chứa chan
Tuổi tác càng cao lại càng đức độ
Bên người lính xưa chia từng cảnh ngộ
Giữa những gian nan vẫn tỏ tim hồng

Ôi! Vị tướng tài rạng rỡ núi sông
Sử vàng mãi ghi chiến công lừng lẫy
Lễ tang Người... có thể không đến đấy...
Hàng triệu người... tự cài lấy băng tang...


Nhà giáo Lê Thống Nhất
ST