LÍNH SƯ 2 CÓ LỆNH LÀ ĐI, ĐÃ ĐI LÀ ĐÉN, ĐÃ ĐÁNH LÀ THẮNG

Thứ Ba, 11 tháng 12, 2012

ƯỚC MƠ TRONG ĐÊM

 Photobucket

 

Đêm yên tĩnh là đêm nhiều nỗi nhớ
Đêm chuyển rung là đêm ở chiến trường
Đêm không sao, giăng đầy mơ ước…
Xích xe tăng nghiến nát tiếng bom rơi !

Gió cứ bay bay
vành mũ tai bèo như bàn tay áp lên vầng trán
nhưng đêm không thao thức bồn chồn…
Ta chỉ muốn đuổi giặc (như đã từng đuổi giặc) với hai bàn chân trần
Để cảm nhận rõ hơn đất quê hương mình đang rực cháy
Nhưng từ phút này đây, cả binh đoàn xáp trận
Bằng cả xe tăng, đại bác… hợp thành !

Những quả bom lade, bảy tấn,
Những pháo đài bay, siêu âm
Kẻ thù đã biết dùng cho cuộc chiến tranh hủy diệt
Thì lẽ nào chúng nó lại không biết dùng cho một cuộc tháo thân, trốn chạy
Cuộc tháo thân trốn chạy của bóng tối và đêm đen..
Ta cần hiện ra giữa ban ngày, là ánh sáng của mặt trời chói lọi..!

Đêm nay ra trận
Ôm khẩu AK và áp mình lên thành xe tăng đẫm ướt
ta chẳng còn nghe những tiếng thét xung phong bằng lời
nhanh hơn, nhiều hơn là sức nén lao qua họng pháo
mặt trận dồn lên phút chót chuyển rung.

Có điều lạ hơn
Sáp trận rồi mà lòng ai cũng thật thanh thản quá
Dẫu bom cứ rơi
Dẫu ý nghĩ cứ nhấp nhô về một ngày mai
Đất nước mình sẽ dõi vào những ngân hà, vũ trụ…
tìm ở trong đó
một tốc độ lớn hơn ánh sáng mặt trời
Cho hạnh phúc sinh sôi theo chiều dài mơ ước…

Gió cứ bay bay…
vành mũ tai bèo áp lên vầng trán
Những chớp lóe, bom rơi cũng không kịp đọng thành một nỗi cỏn con lưu trong tâm trí
mắt như muốn xé toạc màn đêm phía trước
Chờ một tín hiệu đỏ vút ngang trời
Cho những trận đánh giáp lá cà, đạp lên xác thù truy kích
Một tín hiệu của ngày vui hạnh phúc
sau tín hiệu tấn công..

Rồi mai sau, đời sẽ còn nhiều điều vui hơn
Nhưng những đêm truy kích giặc thù này với bốn bề bom rơi lửa cháy
Sẽ trở thành đêm nhiều nỗi nhớ không quên
Và ước mơ cũng từ đó sáng bừng lên !



TG: Kiều Anh Hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét