Kêu sớm,
kêu chiều, kêu cả hoàng hôn
kêu bồ
đề xanh, kêu tượng đài trắng
kêu buốt
lá kim trên cây mọc thẳng
tiếng
kêu nhức nhức Trường Sơn.
Ve kêu
mất-còn
tiếng
kèn chiêu tập
ve kêu
mỏi mòn
nhắc
thời máu ứa
“về
chưa…về chưa?”…
“Về
chưa..về chưa?”…
cũng
đành nhắc lại
với mồ
không tên và mộ có tên!
“Về
chưa…về chưa?”…
cũng
đành nhắc mãi
gọi hồn
rừng sâu thăm thẳm lạnh lùng!
Nén
hương cháy lên thành đuốc bùng bùng
ve kêu
như lửa trùng trùng ngọn sông…
Nguồn : ĐÂY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét