Huyện Tiên Phước lúc bấy giờ được xem như "nóc nhà” của Quảng Nam –
Quảng Đà. "Nếu Tiên Phước - Phước Lâm mất, Tam Kỳ và đường 1 sẽ khó
lòng giữ được, chiến trường Quảng Đà - Quảng Ngãi sẽ bị chia cắt”. Trước
nhận định trên, Đảng ủy - Bộ Tư lệnh tiền phương Quân khu 5 quyết định
tập trung lực lượng chủ lực tiêu diệt Chi khu quận lỵ huyện Tiên Phước.
Để chuẩn bị cho trận đánh lớn này, cuối tháng 12-1974, Tiểu đoàn
Công binh (Sư đoàn 2) đã phải làm việc cật lực với hàng nghìn ngày công,
để xây dựng 6 trận địa pháo và hàng chục cây số đường từ hướng Sơn Cẩm
Hà vào, sẵn sàng cho xe tăng của quân ta xuất kích và phục vụ công tác
kéo pháo lên đồi. Mặt trận được chia làm hai hướng, phía Bắc do Thượng
tá Vũ Đình Nã - Sư đoàn phó làm chỉ huy trưởng, Phó Chính ủy Sư đoàn
Trương Trung Thắng làm Chính ủy Mặt trận. Ta bố trí 3 trung đoàn, gồm
Trung đoàn 31, Trung đoàn 38 và Trung đoàn 368 pháo binh cùng các đơn vị
trực thuộc.
Phía Nam do Đại tá Nguyễn Chơn - Sư đoàn trưởng - Chỉ huy trưởng
Mặt trận phụ trách, Chính ủy Sư đoàn Mai Thuận làm Chính ủy Mặt trận.
Phía này, được bố trí Trung đoàn Bộ binh 1, Lữ đoàn 52, Trung đoàn 36,
Tiểu đoàn 10 (đặc công). Ngoài ra, còn được tăng cường Trung đoàn 572 và
Tiểu đoàn Vận tải.
Vào lúc 4 giờ 30 phút ngày 10-3-1975, cùng với tiếng súng khai hỏa
ở Buôn Mê Thuột trên chiến trường Tây Nguyên, các lực lượng vũ trang và
nhân dân Tiên Phước đã đồng loạt tập kích vào các cứ điểm, cơ quan đầu
não của địch. Đến 16 giờ, cả 3 hướng tiến công của quân ta đã hoàn thành
nhiệm vụ tiêu diệt Chi khu quận lỵ Tiên Phước, Chi khu quận lỵ Phước
Lâm và cụm cứ điểm Suối Đá. Ta đã tiêu diệt, bắt sống và làm tan rã toàn
bộ bộ máy ngụy quân, ngụy quyền, thu toàn bộ vũ khí trang bị, giải
phóng một khu vực rộng lớn với 21 ngàn dân.
Ông Hoàng Minh Thắng – Nguyên Bí thư Tỉnh ủy Quảng Nam - Đà Nẵng
(cũ) nhận định: "Chiến thắng Tiên Phước - Phước Lâm tạo được địa bàn
đánh chiếm tỉnh lỵ Quảng Tín, giải phóng thị xã Tam Kỳ, giải phóng Quảng
Nam - Đà Nẵng, tạo điều kiện thuận lợi cho việc chuẩn bị chiến dịch Hồ
Chí Minh. Đúng như vậy, sau khi giải phóng Tiên Phước, đến ngày 14-3,
quân ta tiến vào giải phóng các xã vùng Đông Thăng Bình. Đêm 23-3, các
lực lượng tham chiến ở Phước Lâm, Tiên Phước được lệnh tiếp tục tấn công
tiêu diệt địch, tiến về giải phóng Tam Kỳ. Ngày 24-3, Sư trưởng Nguyễn
Chơn ra lệnh cho quân ta đồng loạt đánh vào thị xã Tam Kỳ, thủ phủ là
tỉnh đường Quảng Tín, từ các hướng theo vòng vây siết chặt. Từ Tiên
Phước đánh về ta diệt gọn Trung đoàn 4 - Sư đoàn 2 ngụy làm chủ khu vực
ngã 3 Trường Xuân - sân bay Kỳ Bích. Hướng phía Tây ta đánh chiếm Cẩm
Khê, Cốc Rạng; Liên đoàn 12 biệt động ngụy bị tiêu diệt, số còn lại tháo
chạy về Quán Rường... Tuyến phòng ngự lâm thời phía tây Tam Kỳ của địch
bị phá vỡ. Thừa thắng, quân ta từ 3 hướng Đông - Tây - Nam có xe tăng
dẫn đầu ồ ạt tấn công vào thị xã Tam Kỳ. Đúng 10 giờ 30 phút ngày
24-3-1975, lá cờ của Mặt trận Dân tộc giải phóng Miền Nam Việt Nam đã
phất phới tung bay trên nóc toà tỉnh đường Quảng Tín, thị xã Tam Kỳ -
Tỉnh lỵ đồng bằng duyên hải miền Trung đầu tiên được giải phóng, tạo thế
và lực cho dân và quân ta tiến công giải phóng thành phố Đà Nẵng, góp
phần cùng cả nước làm nên Đại thắng mùa Xuân 1975 lịch sử.
Nguồn : TRÍCH Ở ĐÂY
Tôi là Nguyễn Chí Phong, là cựu chiến binh thuộc c7, d8, e31, f2, QK5 thời chống Mỹ, hiện đang sống tại Đà Nẵng. Tôi xin gửi lời chào trân trọng đến các bạn chiến đấu f2, QK5.
Trả lờiXóaXin hỏi, có ai thuộc c7, d8, f2, QK5 thời chống Mỹ đang sinh sống ở mọi miền đất nước lên web "CLB BẠN QUÂN NGŨ SƯ 2" không? Nếu có thì qua trang web này hãy cho biết để tiện liên hệ. Cả Đà nẵng chỉ còn 2 cựu chiến binh thuộc c7 đang sinh sống.
Trân trọng cảm ơn.